Thơ Hồ Dzếnh, Tặng Phương Hương Phút linh cầu mãi không về Phân vân giấy trắng chưa nề mực đen. Khói trầm bén giấc mơ tiên Bâng khuâng trăng rải qua miền quạnh hiu. Tô Châu lớp lớp phù kiều Trăng đêm Dương Tử, mây chiều Giang Nam. Rạc rời vó ngựa qua quan Cờ treo ý cũ, mây dàn mộng xưa. Biển chiều vang tiếng nhân ngư Non xanh thao thiết, trời thu rượi sầu. Quá quan bạc nửa mái đầu Lòng nương quán khách nghe mầu tà huân. Buồn Tư Mã, nhớ Chiêu Quân Nét hoa thấp thoáng, ý thần đê mê. Phút linh cầu mãi không về Phân vân giấy trắng chưa nề mực đen...