15/09/2016 -

Tản mạn, giải trí

6763
Tiếp xúc với nhiều trường hợp nghiện ngập, tội phạm... cho tôi kinh nghiệm rằng: phúc cho những bạn dù nghiện ngập, dù phạm tội ác dù tày đình nhất... mà vẫn còn có 1 người mẹ ngày ngày tháng tháng đến trại để thăm con, dù lưng đã còng, dù tiền bạc chả nhiều nhặn, quà thăm nuôi cũng ít, nhiều chăng chỉ là những giọt nước mắt.

Nước mắt nhiều, ấy vậy tôi thấy không buồn lo gì cả... Trái lại lòng tôi chợt mừng thầm, vì xét ra đó chính là mối đại phúc cho các bạn ấy. Nước mắt ấy sẽ là động lực, sẽ làm nên nẻo đường về cho những đứa con hoang đàng phá phách kia, vì biết rằng, ở 1 nơi dù xa xăm nào đó vẫn còn có ai đó mong chờ mình, yêu thương mình, chấp nhận mình dù mình tội lụy, đàng điếm đến đâu... Bến đỗ dù xa nhưng vẫn còn đó...

Hôm nay ngày lễ Mẹ Sầu Bi, bổn mạng của anh em Đa Minh Việt Nam, xin cho con được nói đôi lời về Người Mẹ Chung của anh em trong Dòng:

- Thứ nhất: Mẹ sầu mà Mẹ vẫn từ bi mẫn ái. Mẹ chẳng như chúng con, vội khép lòng khi tình chưa kịp chín!

- Thứ hai: Mẹ buồn nhưng Mẹ vẫn yêu thương từ ái... Đúng hơn có lẽ phải nói thế này: Mẹ đã trót yêu nhân loại nên Mẹ buồn sầu khi nhân loại là chúng con đây lầm lạc. Bởi yêu nên Mẹ phải vướng lụy sầu, lệ có trào cũng là lệ của yêu thương. Và vì là yêu là thương, nên giọt lệ đó là mầm của sự sống, có sức lôi kéo những đứa con bội bạc, tội lụy là chúng con đây.

Cám ơn Chúa là Cha đã cho chúng con một Người Mẹ Tuyệt Mỹ, tuyệt mỹ ngay cả khi Mẹ có phải sắt se lòng, tứa lệ sầu vì chúng con.

Phúc cho ai biết còn có Mẹ có Cha mong chờ... khi ấy, nẻo đường về Bến Đỗ Tình Yêu dù xa xăm cũng bớt quạnh hiu, lao nhọc nhiều.

Mắt Mẹ nhòa lệ máu, cho tim con sáng Nẻo Đường Về...

Hoàng Long
114.864864865135.135135135250