Trích bài giảng của thánh Bênađô, viện phụ.
Cuộc tử đạo của Đức Trinh Nữ Maria, chúng ta biết được là nhờ lời tiên báo của ông già Simêôn, cũng như chính bài tường thuật sự thương khó của Chúa. Về Hài Nhi Giêsu, ông già nói rằng: Cháu sẽ là dấu hiệu bị người đời chống báng, còn bà, ông nói với Đức Maria: bà sẽ bị nát ruột nát gan như bị lưỡi gươm đâm thâu.
Vậy lạy Mẹ diễm phúc, một lưỡi gươm đã đâm thâu lòng Mẹ. Lưỡi gươm ấy không thể đâm thâu vào thân con của Mẹ, mà một trật không đâm thâu lòng Mẹ. Thật đúng, Chúa Giêsu, Con của Mẹ tuy là của tất cả mọi người, nhưng đặc biệt là riêng của Mẹ; sau khi trút hơi thở cuối cùng, Người đã không bị lưỡi gươm tàn bạo đâm thâu lòng. Lưỡi gươm đó không tha người đã chết mà nó không làm hại được nữa, nó đã mở sườn Người ra; nhưng chính lúc đó, nó lại đâm thâu lòng Mẹ.
Linh hồn của Người chắc chắn không còn đó nữa, nhưng tâm hồn của Mẹ không tránh đâu được. Lòng Mẹ đã bị đau khổ đâm thâu, vì vậy, chúng con thật có lý do mà tuyên bố rằng Mẹ còn hơn các vị tử đạo, bởi vì nỗi đau do việc Mẹ cùng chịu khổ chắc chắn đã vượt quá sự đau khổ trong thân xác. Câu: thưa Bà, đây là con Bà, đối với Mẹ, chẳng còn hơn một lưỡi gươm và đã chẳng đâm thâu lòng Mẹ cùng đạt tới chỗ phân cách tâm với linh sao?
Ôi cuộc trao đổi kỳ lạ! Thánh Gioan đã được trao cho Mẹ để thế chỗ Chúa Giêsu. Người tôi tớ thế chỗ chủ, người môn đệ thế chỗ thầy, con ông Dêbêđê thế chỗ Con Thiên Chúa, một người phàm thay vì Thiên Chúa thật. Làm sao nghe lời này, lòng Mẹ đầy âu yếm không bị đâm thâu, trong lúc chúng con, dù lòng chai đá mà chỉ nhớ tới lời đó thôi, cùng cảm thấy lòng mình tan nát?
Thưa anh em, anh em đừng ngạc nhiên khi Đức Maria được gọi là một vị tử đạo trong tâm hồn. Có ngạc nhiên chẳng là kẻ quên lời thánh Phaolô rằng một trong những tội tày trời của dân ngoại là vô tâm bạc tình. Một tội như thế thật xa lạ đối với lòng dạ Đức Maria. Ước gì tội đó cũng xa lạ đối với các tôi tớ mọn hèn của Mẹ.
Biết đâu có kẻ chẳng nói: nào Mẹ không biết trước Chúa Giêsu phải chết sao? Dĩ nhiên là biết. Nào Mẹ chẳng hy vọng Người sẽ sống lại sao? Dĩ nhiên với tất cả lòng tin. Và dù vậy, Người cũng đau khổ khi thấy con mình phải đóng đinh, phải thế không? Phải, và đau khổ ghê gớm. Này người anh em, bạn là ai?
Khôn ngoan của bạn ở đâu mà bạn lại ngạc nhiên vì Đức Maria còn chịu thương khó hơn là vì Đức Giêsu, Con của Người chịu thương khó? Về phần xác, con của Mẹ đã chết, còn Mẹ, Mẹ đã chẳng chết trong tâm hồn với con sao? Chính tình thương đã khiến Chúa Giêsu chịu thương khó, và không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của Người. Và kể từ đây, không có tình thương nào sánh nổi với tình thương đã khiến Đức Maria cùng chịu thương khó với con của người.
(Bài đọc 2 - Kinh Sách - Lễ Đức Mẹ Sầu Bi)