Tiểu Sử Thánh Đa Minh
Đa Minh sinh ngày 24-06-1170
tại Caleruega, Gp Osma, Tây Ban Nha
Thân phụ là bá tước Felix Guzman,
thân mẫu là chân phước Gioanna Aza.
1177 : Trọ học với cậu, linh mục Gumiel
1184 : Sinh viên đại học Palencia,
biến cố bán sách giúp dân thành trong nạn đói
được coi là kinh nghiệm "giác ngộ" của Đaminh
Gia nhập Kinh Sĩ Đoàn Osma,
thụ phong linh mục năm 1194
Năm 1203 Thuyết phục chủ quán Abigeois,
Chúa Thánh Thần gợi lên trong Đa Minh
"HỨNG KHỞI NỀN TẢNG"
để lập Dòng trong tương lai :
Cần có một tập thể những người nhiệt tình,
hiểu và sống Tin Mừng, sẵn sàng ra đi và đối thoại
Cùng giám mục Diego, Cha Đaminh cổ động :
Tự nguyện sống nghèo, ra đi như người loan báo Tin Vui
Cha thành lập năm 1206 nữ đan viện đầu tiên tại Prouille.
Năm 1215, tại Toulouse hai tu sĩ tiên khởi Thomas và Seila,
khấn trong tay cha Đaminh
Theo ý đức Innocente III
Cha Đaminh và anh em chọn Tu Luật thánh Augustinô.
Dòng Anh Em Thuyết Giáo
được châu phê ngày 22-12-1216
"Thiên Chúa ... đã gợi hứng cho chúng con chọn sống khó nghèo
và tận hiến truyền giảng Lời Chúa, loan báo Danh Chúa Giêsu Kitô
cho khắp hoàn cầu"
Ngày 15 tháng 8 năm 1217, Cha Đaminh phái 16 anh em tiên khởi
đến các thành phố lớn để :
"Học tập, rao giảng và lập tu viện"
Lời loan báo phải là hoa trái
của điều đã học biết và chín mùi trong lời nguyện.
Chỉ trong bốn năm, đến khi cha Đaminh qua đời
Dòng đã có : 20 tu viện, với 300 tu sĩ
Trong hai tổng hội 1220 và 1221,
Cha Đaminh đã xác định
những nét chính trong tổ chức Dòng:
Nối kết hai nếp sống CHIÊM NIỆM và HOẠT ĐỘNG.
Về với Cha trên trời ngày 06-08-1221,
Gia sản cha để cho anh em :
"Hãy sống bác ái, khiêm tốn, và khó nghèo tự nguyện"
Ngài xin được chôn dưới chân anh em
Từ nay trước nhan Chúa, Nhờ sự hỗ trợ của Đức Maria,
Cha sẽ luôn chuyển cầu cho anh em :
"Hăng say giảng thuyết, chuyên cần cầu nguyện,
và luôn được bình an đích thực"
Dòng Đa Minh luôn coi Đức Maria là Đấng Bảo Trợ
Và đặc biệt hăng say truyền bá KINH MÂN CÔI
CHÂN DUNG CHA ĐAMINH
theo nữ chân phước CECILIA
"Cha Đaminh tầm thước, thân hình mảnh mai,
mắt đẹp và hơi sạm nắng, râu tóc mầu nâu nhạt.
Đôi mắt Cha tuyệt đẹp.
Từ vầng trán Cha như toát ra một ánh sáng rực rỡ,
khiến ai nấy đều quý mến và kính trọng.
Lúc nào Cha cũng rạng rỡ nụ cười tươi vui,
trừ khi cảm thông với người sầu khổ.
Đôi tay dài và đẹp, giọng nói vừa vang vừa truyền cảm.
Đầu Cha không sói,
bao giờ tóc Cha cũng đầy đặn và điểm vài sợi bạc"
(Hồi ký do chị Angélique ghi)
.