23/10/2014 -

Suy niệm Kinh Mân Côi

2613

1. Đọc kinh hoặc hát xin ơn Chúa Thánh Thần

Đọc: Kinh Đức Chúa Thánh Thần

Chúng con lạy ơn Đức Chúa Thánh Thần thiêng liêng sáng láng vô cùng. Chúng con xin Đức Chúa Thánh Thần xuống, đầy lòng chúng con là kẻ tin cậy Đức Chúa Trời, và đốt lửa kính mến Đức Chúa Trời trong lòng chúng con; chúng con xin Đức Chúa Trời cho Đức Chúa Thánh Thần xuống.

- Sửa lại mọi sự trong ngoài chúng con.

Chúng con cầu cùng Đức Chúa Trời xưa đã cho Đức Chúa Thánh Thần xuống soi lòng dậy dỗ các Thánh Tông Đồ, thì rầy chúng con cũng xin Đức Chúa Trời cho Đức Chúa Thánh Thần lại xuống, yên ủi dạy dỗ chúng con làm những việc lành, vì công nghiệp vô cùng Đức Chúa Giêsu Kitô là Chúa chúng con. Amen.

Hát: Cầu Xin Chúa Thánh Thần

1. Cầu xin Chúa Thánh Thần, Người thương thăm viếng hồn con. Ban xuống cho con hồng ân chan chứa, trau dồi cho đáng ngôi thánh đường. 

ÐK. Nguyện xin Chúa Ngôi Ba, đoái nghe lời con thiết tha. Tình thương mến ấp ủ con ngày đêm, nhuần thấm xác hồn tràn lan ơn thiêng. 

2. Cầu xin Chúa Thánh Thần, nguồn thiêng ân ái từ nhân, hun đốt tim con tình yêu lai láng, cho lòng thao thức bên Chúa luôn. 

3. Cầu xin Chúa Thánh Thần, Người ban cho trí hồn con ơn biết khôn ngoan tìm theo chân lý, xa điều gian dối, luôn trung thành. 

2. xét mình (thinh lặng chốc lát) hoặc đọc:

Kinh Ăn Năn Tội

Lạy Chúa con, Chúa là Đấng trọn tốt trọn lành vô cùng. Chúa đã dựng nên con, và cho Con Chúa ra đời chịu nạn chịu chết vì con, mà con đã cả lòng phản nghịch lỗi nghĩa cùng Chúa, thì con lo buồn đau đớn, cùng chê ghét mọi tội con trên hết mọi sự; con dốc lòng chừa cải, và nhờ ơn Chúa thì con sẽ lánh xa dịp tội cùng làm việc đền tội cho xứng. Amen.

3. SUY NIỆM KINH MÂN CÔI: NĂM SỰ VUI

Mầu nhiệm thứ ba: Đức Bà sinh Đức Chúa Giêsu nơi hang đá. Ta hãy xin cho được lòng khó khăn.

Lời Chúa: Lc 2,1-20

1 Thời ấy, hoàng đế Au-gút-tô ra chiếu chỉ, truyền kiểm tra dân số trong khắp cả thiên hạ.2 Đây là cuộc kiểm tra đầu tiên, được thực hiện thời ông Qui-ri-ni-ô làm tổng trấn xứ Xy-ri.3 Ai nấy đều phải về nguyên quán mà khai tên tuổi.4 Bởi thế, ông Giu-se từ thành Na-da-rét, miền Ga-li-lê lên thành vua Đa-vít tức là Bê-lem, miền Giu-đê, vì ông thuộc gia đình dòng tộc vua Đa-vít.5 Ông lên đó khai tên cùng với người đã thành hôn với ông là bà Ma-ri-a, lúc ấy đang có thai.6 Khi hai người đang ở đó, thì bà Ma-ri-a đã tới ngày mãn nguyệt khai hoa.7 Bà sinh con trai đầu lòng, lấy tã bọc con, rồi đặt nằm trong máng cỏ, vì hai ông bà không tìm được chỗ trong nhà trọ.

8 Trong vùng ấy, có những người chăn chiên sống ngoài đồng và thức đêm canh giữ đàn vật.9 Bỗng sứ thần Chúa đứng bên họ, và vinh quang của Chúa chiếu toả chung quanh, khiến họ kinh khiếp hãi hùng.10 Nhưng sứ thần bảo họ: "Anh em đừng sợ. Này tôi báo cho anh em một tin mừng trọng đại, cũng là tin mừng cho toàn dân:11 Hôm nay, một Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em trong thành vua Đa-vít, Người là Đấng Ki-tô Đức Chúa.12 Anh em cứ dấu này mà nhận ra Người: anh em sẽ gặp thấy một trẻ sơ sinh bọc tã, nằm trong máng cỏ."13 Bỗng có muôn vàn thiên binh hợp với sứ thần cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa rằng:

14 "Vinh danh Thiên Chúa trên trời,
bình an dưới thế cho loài người Chúa thương."

15 Khi các thiên sứ từ biệt mấy người chăn chiên để về trời, những người này bảo nhau: "Nào chúng ta sang Bê-lem, để xem sự việc đã xảy ra, như Chúa đã tỏ cho ta biết."16 Họ liền hối hả ra đi. Đến nơi, họ gặp bà Ma-ri-a, ông Giu-se, cùng với Hài Nhi đặt nằm trong máng cỏ.17 Thấy thế, họ liền kể lại điều đã được nói với họ về Hài Nhi này.18 Nghe các người chăn chiên thuật chuyện, ai cũng ngạc nhiên.19 Còn bà Ma-ri-a thì hằng ghi nhớ mọi kỷ niệm ấy, và suy đi nghĩ lại trong lòng.20 Rồi các người chăn chiên ra về, vừa đi vừa tôn vinh ca tụng Thiên Chúa, vì mọi điều họ đã được mắt thấy tai nghe, đúng như đã được nói với họ.

Suy niệm và cầu nguyện

Mầu nhiệm Ngôi Hai Thiên Chúa nhập thế làm người cho chúng ta thấy rõ hơn sự quan phòng yêu thương mà Thiên Chúa dành cho mỗi người chúng ta. Dẫu rằng chúng ta có tội lỗi, có lầm lạc, có bất trung, nhưng Thiên Chúa vẫn luôn yêu thương tìm mọi cách để cứu chuộc và đưa con người trở về sống trong ân nghĩa và tình yêu của Người. Ngôi Lời Thiên Chúa mang thân phận một Hài Nhi sinh ra trong cảnh nghèo hèn khốn khó là bằng chứng thiết thực nhất của tình yêu cứu độ. Chỉ vì yêu thương chúng ta mà Người đã chấp nhận tất cả sự khốn khổ nghèo hèn của kiếp người để cứu độ chúng ta. Người chính là sự bình an và niềm hy vọng cho tất cả chúng ta, nhất là cho những người đang sống trong sự tuyệt vọng của đêm tối cuộc đời.

Khi suy niệm mầu nhiệm này, chúng ta được mời gọi sống tinh thần khó nghèo theo gương Chúa Giê-su để sống thân tình với Chúa, cảm tạ tình thương vô biên mà Thiên chúa đã dành cho chúng ta, lấy tình yêu đáp đền tình yêu.

Lạy Mẹ Ma-ri-a, Mẹ đã tặng ban cho chúng con Người con yêu dấu của Mẹ là Ngôi Lời Nhập thể, Đấng Em-ma-nu-el. Xin Mẹ giúp chúng con biết rộng mở cõi lòng mình để đón nhận Chúa là nguồn bình an và hạnh phúc đích thực của chúng con, giúp chúng con xóa tan giá lạnh của hận thù, ghen ghét, đố kỵ nơi lòng người hôm nay và làm cho thế giới này chúa chan tình yêu và sự bình an của Chúa. A-men.

4. ĐỌC: KINH LẠY NỮ VƯƠNG

Lạy Nữ Vương, Mẹ nhân lành, làm cho chúng con được sống, được vui, được cậy, thân lạy Mẹ! Chúng con, con cháu Evà ở chốn khách đầy kêu đến cùng Bà, chúng con ở nơi khóc lóc than thở kêu khẩn Bà thương. Hỡi ôi! Bà là Chúa bầu chúng con, xin ghé mắt thương xem chúng con. Đến sau khỏi đày, xin cho chúng con được thấy Đức Chúa Giêsu con lòng Bà gồm phúc lạ. Ôi khoan thay, nhân thay, dịu thay, Thánh Maria trọn đời đồng trinh. Amen.

5. BÀI ĐỌC

NGUỒN GỐC KINH MÂN CÔI

Trích từ sách Chuỗi Mân Côi Trong Đời Sống Hằng Ngày của tác giả Paula Hoesl.

Căn cứ vào các nguồn tài liệu đáng tin nhất, một của chân phước Alan de la Roche, trong cuốn “De Dignitate Psalterii”, và một của Thánh Louis Marie Grignion de Monfort, trong cuốn “Bí Mật Kinh Mân Côi”, thì chính Đức Mẹ đã ban Kinh Mân Côi và dạy Kinh Mân Côi cho thánh Đa Minh. Đức thánh cha Grêgôriô XII cũng cho rằng “Kinh Mân Côi được chính thánh Đa Minh thiết lập để làm nguôi cơn giận của Thiên Chúa và để cầu xin Rất Thánh Trinh Nữ bầu cử.”

Vào thế kỷ 11 và 12, tại tỉnh Albi thuộc miền nam nước Pháp, có một lạc thuyết do bè rối Albigensê chủ trương là Nhị Nguyên. Thuyết này cho rằng Chúa Giêsu là một thụ tạo được thần sai đến để giải thoát linh hồn con người bị giam cầm trong thể xác. Theo thuyết Nhị Nguyên thì linh hồn con người cũng được thần lành dựng nên và xác thịt được thần dữ dựng nên để giam cầm linh hồn. Sau bao nhiêu nỗ lực để chinh phục bè rối Albigensê này mà vẫn thảm bại, thánh Đa Minh rút vào một khu rừng gần thành phố Toulouse nước Pháp để cầu nguyện. Trong thời gian này thánh nhân khóc lóc, ăn chay và phạt xác mong làm nguôi cơn giận của Chúa, ngài đã thực hành việc khổ hạnh thân xác cho đến nỗi bị ngất lịm đi.

Chính lúc đó Đức Mẹ cùng ba thiên thần theo hầu đã hiện ra với thánh nhân mà nói: “Đa Minh yêu dấu, con có biết Ba Ngôi Thiên Chúa Chí Thánh muốn dùng khí giới nào để canh tân thế giới không?” Thánh Đa Minh đáp: “Ôi lạy Mẹ, Mẹ biết rõ hơn con, vì ngay sau Chúa Giêsu Con Mẹ, Mẹ luôn là khí cụ chính yếu cho phần rỗi của chúng con!” Bấy giờ Đức Mẹ nói: “Mẹ muốn cho con biết rằng, trong loại trận chiến này, khí giới cần phải dùng bao giờ cũng là Thánh Vịnh Thiên Thần, viên đá nền tảng của Tân Ước. Do đó, nếu con muốn giảng dạy cho các linh hồn cứng lòng và đem họ về với Chúa, con hãy rao giảng Thánh Vịnh này của Mẹ.”

Từ đó, thánh Đa Minh đã là sứ giả của Đức Mẹ và là tông đồ tiên khởi truyền bá Kinh Mân Côi từ năm 1214.

Cho dù chúng ta không biết chắc có thật Đức Mẹ đã ban và dạy thánh Đa Minh Kinh Mân Côi hay không, nhưng chúng ta cũng có thể tin được sự kiện này thật đã xảy ra. Trong hai lần hiện ra tại Lộ Đức năm 1858 và Fatima năm 1917, chính Đức Mẹ đã cầm trong tay tràng hạt Mân Côi, như để xác nhận là chính Mẹ đã ban Kinh Mân Côi và dạy lần hạt Mân Côi, một kinh mà Đức thánh cha Phaolô VI đã viết trong Thông điệp “Trong Tháng Năm” (Mense Maio) rằng: “Rất đẹp lòng Đức Mẹ và được Đức giáo hoàng khuyến giục nhiều nhất.”

Lần hiện ra tại Lộ Đức, Mẹ đã cùng với chị thánh Bernadette lần hạt Mân Côi bằng việc dùng ngón tay đưa từng hột chuỗi theo mỗi Kinh Kính Mừng chị đọc. Sau mỗi chục kinh thì Mẹ đọc chung với chị Kinh Sáng Danh.

Trong cả 6 lần hiện ra tại Fatima với ba em thiếu nhi Lucia, Phanxicô và Giaxinta, Đức Mẹ đã kêu gọi các em hãy lần hạt Mân Côi hằng ngày. Trong lần hiện ra cuối cùng Mẹ đã tự xưng “Ta là Đức Mẹ Mân Côi”. Lần hiện ra thứ ba, Đức Mẹ đã xin các em thêm vào sau mỗi chục kinh lời nguyện: “Ôi Chúa Giêsu của chúng con, xin tha thứ cho chúng con, xin cứu chúng con khỏi lửa hoả ngục. Xin dẫn đưa các linh hồn lên Thiên Đàng, nhất là những linh hồn cần hơn hết.”

Trong bài giảng tại Fatima ngày 13/05/1982, Đức thánh cha Gioan Phaolô II đã nói về Kinh Mân Côi đối với Đức Mẹ như sau: “Lời kêu gọi thống hối bao giờ cũng được gắn liền với cầu nguyện. Hợp với truyền thống của bao thế kỷ, Đức Mẹ của sứ điệp này đã đề cập đến Kinh Mân Côi, một kinh có thể được khẳng định là kinh của Mẹ Maria, một kinh mà Mẹ đặc biệt cảm thấy gắn liền với chúng ta.”

Thực ra, theo cuốn “Ciudad de Dios” của Đấng đáng kính Maria d’ Agreda viết trong thế kỷ 17 về cuộc đời của Đức Mẹ, như được Đức Mẹ tỏ cho biết, thì Kinh Mân Côi được bắt đầu nhen nhúm từ lúc Đức Mẹ tạ thế, qua lời xướng hoạ của các Thiên Thần từ trời xuống. Xướng: Kính Mừng Maria đầy ơn phúc, Thiên Chúa ở cùng Trinh Nữ”. Đáp: “Một Trinh Nữ trước khi sinh Con, đang khi sinh Con và sau khi sinh Con.”

Thế là từ đó người ta bắt đầu bắt chước lời xướng hoạ này cho đến khi Đức Mẹ truyền dạy Kinh Mân Côi cho thánh Đa Minh.

Năm 1569, Thánh giáo hoàng Piô V đã chính thức công nhận Kinh Mân Côi với kết cấu của kinh như hiện dụng, sau khi thêm lời nguyện “Thánh Maria, Đức Mẹ Chúa Trời, cầu cho chúng con là kẻ có tội, khi này và trong giờ lâm tử. Amen” vào phần cuối của Kinh Sáng Danh, sau mỗi chục Kinh Kính Mừng.

(Trích từ Chuỗi Mân Côi Trong Đời Sống Hằng Ngày của tác giả Paula Hoesl do Trầm Tĩnh Nguyện phóng tác).

6. KẾT THÚC (HÁT HOẶC ĐỌC):  MAGNIFICAT (Linh hồi tôi)

Hát:

ĐK. Linh hồn tôi tung hô Chúa, tung hô Chúa (í, a) thần trí tôi mừng vui vời vợi trong Đấng Cứu Chuộc tôi. Chúa đã dủ thương đoái nhìn phận hèn tôi tớ. Vì vậy đến muôn đời, sẽ khen tôi đầy ơn, sẽ khen tôi đầy phúc, sẽ khen tôi muôn đời, đến muôn đời, đến muôn đời.

1. Đấng toàn năng đã làm cho tôi những việc cao trọng Danh Người là Thánh. Lượng từ ái trải qua từ đời nọ đến đời kia, hằng bao bọc những ai kính sợ Người.

2. Chúa biểu dương sức mạnh oai phong tiêu diệt tơi bời những phường tự đắc, bọn quyền quý tự kiêu, Ngài triệt hạ khỏi tòa cao và nâng dậy những ai ở khiêm nhường.

3. Lũ giàu sang đuổi về tay không, những người thanh bần ban đầy hồng phúc. Người đã nhớ lời hứa mà độ trì Ít-ra-en cùng tổ phụ Áp-ram với miêu duệ.

Đọc:

Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa
Thần trí tôi hớn hở vui mừng
Vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.

Phận nữ tỳ hèn mọn,
Người đoái thương nhìn tới ;
Từ nay hết mọi đời
Sẽ khen tôi diễm phúc.

Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi
Biết bao điều cao cả.
Danh Người thật chí thánh chí tôn !

Đời nọ tới đời kia,
Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người.

Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh
Dẹp tan phường lòng trí kiêu căng.

Chúa hạ bệ những ai quyền thế,
Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường.

Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư,
Người giàu có, lại đuổi về tay trắng.

Chúa độ trì Ít-ra-en, tôi tớ của Người,
Như đã hứa cùng cha ông chúng ta.

Vì Người nhớ lại lòng thương xót
Dành cho tổ phụ Áp-ra-ham
Và cho con cháu đến muôn đời.

Vinh danh Chúa Cha và Chúa Con,
cùng vinh danh Thánh Thần Thiên Chúa,
tự muôn đời và chính hiện nay
luôn mãi đến thiên thu vạn đại. A-men.

***

114.864864865135.135135135250