12/07/2014 -

Miền Bắc

2528

     Khi mười một anh chị em chúng tôi từ Huynh đoàn Đa Minh Giáo phận Hưng Hóa xuống xe, cũng là lúc hoàng hôn đang mải miết giăng mắc tấm khăn voan màu lam tím, lên tòa tháp đôi của vương cung thánh đường Phú Nhai, thuộc Giáo phận Bùi Chu, nơi tổ chức khóa huấn luyện bồi dưỡng giảng viên Huynh đoàn các Giáo phận miền Bắc. Chúng tôi được các anh trong Ban Phục vụ Huynh đoàn chủ nhà đón tiếp niềm nở, thân mật, các anh cho biết Hưng Hóa là Huynh đoàn đến sớm nhất. Một chị hỏi anh phó huynh đoàn chủ nhà: “Quý Cha và các anh chị trong Tỉnh dòng ra chưa anh?” Anh tươi cười: “Mọi người đang trên đường tới đây chị ạ!” Sau khi nhận phòng, chưa kịp tắm rửa chị đã xuống tầng trệt, ra tiền sảnh đứng đợi, đi đi lại lại mãi mà chẳng thấy… “ai” đến, chị nóng lòng lại giục anh nọ gọi điện xem đoàn có đến tối nay không, hay muộn quá nên nghỉ lại ở đâu đó, chủ nhà chiều khách gọi điện rồi bảo chị: “xe đã sắp đến nơi rồi!”

   Khoảng 8 giờ tối, một chiếc xe từ từ tiến vào khuôn viên và dừng lại trước tiền sảnh. Cửa mở, người trong xe bước ra, người đón đợi ùa lại, rồi kẻ chào người hỏi, cứ tíu tít râm ran trong ánh điện mờ ảo. Chị đứng ở một góc khuất, lặng lẽ cảm nhận cái giây phút mà chị đã chờ mong bấy lâu. Những gương mặt thân quen mà chị đã được gặp trong những khóa học trước: Cha Giuse Phạm Hưng Vĩnh, OP. Đặc trách giới trẻ, anh Giuse Bùi Ri Cao, anh Phêrô Trần Đức Khải. Một chị… “xinh” nhất đoàn bước ra, đây chắc là… “bác sĩ” chăm sóc bao tử cho mọi người trong khóa học: Maria Trần Thị Liên. Nhìn qua nhìn lại chị thấy còn một người, mới thoáng qua lại tưởng là em trai… “Minh béo”, nhưng… “soi” kỹ thì thấy duyên và…  “eo” hơn rất nhiều, chị đoán đây là… “chàng tổng” Phanxicô Xaviê Nguyễn Minh Nhật, OP. Đặc trách báo CSTM. Khi mọi người tay xách nách mang bước lên tiền sảnh, chị mới dám bước ra chào, chàng tổng cười sảng khoái: “Ủa, chị M. đây hả?” Rồi mỗi người một câu, làm cho cái… “tôi” của chị ấy được vỗ về quá thể. Cẩn thận chị ơi! để cái tôi nó xổ lồng vỗ cánh một chút thôi, cho cuộc đời thi vị thêm cảm hứng trong phục vụ, rồi nhốt nó lại chị nhé (kẻo Chúa… “hổng ưng”, Ngài buồn, Ngài quở trách đấy chị ạ). Mọi người quây quần bên mâm cơm ấm cúng, những câu chuyện vui vẻ kéo dài suốt bữa ăn, như lôi mọi người lại gần nhau hơn trong thời tiết đặc biệt của miền Bắc, đã tháng 5 rồi mà vẫn còn se se lạnh. Đêm đã muộn, mấy chị em sắp sửa đi ngủ thì nghe thấy tiếng gõ cửa, chị Liên bước vào với mấy trái xoài vàng ươm, chỉ nhìn cũng thấy ngọt ngào tình huynh đệ. Mấy chị em muốn thưởng thức luôn cái hương vị… “nam kỳ”, nhưng chẳng ai có dao, một chị không thể hoãn cái sự sung sướng ấy được, bèn lên tầng ba gõ cửa phòng của mấy anh để mượn dao. Ôi chao! Anh nào cũng đắp chăn kín như tằm trong kén, chỉ còn một anh chưa kịp… cuốn kén, ló đầu ra khỏi: “Đêm hôm mổ cái gì mà dao với kéo?” Khổ quá anh ơi! cứ cho em mượn dao, ca phẫu thuật này đơn giản thôi, chẳng dám làm phiền các anh, chúc các anh có những giấc mơ đẹp.

    5 giờ sáng mọi người tập trung tại nhà nguyện dự lễ và đọc kinh Phụng vụ, sau đó ăn sáng, 8 giờ bắt đầu khai mạc khóa học. Hội trường rộng rãi thoáng đãng, trên tường là một vòng tròn năm mầu, tượng trưng cho năm Huynh đoàn các Giáo phận tham gia, cùng với dòng chữ thật ấn tượng: “Khởi điểm đích thực nhất của khôn ngoan là ước ao học hỏi”. Ngoài quý Cha và các anh chị trong Huynh đoàn Tỉnh dòng, còn có sự hiện diện của Cha Giuse Nguyễn Cao Huấn, OP. Đặc trách Huynh đoàn giáo phận chủ nhà và Cha Cosma Hoàng Thanh Quốc, OP. Đặc trách Huynh đoàn Giáo phận Bắc Ninh, luôn đồng hành cùng lớp trong suốt khóa học. Thời gian chỉ vẻn vẹn chưa trọn ba ngày, nhưng với sự tận tình truyền đạt của quý Cha và các anh, học viên đã tiếp thu trọn vẹn chương trình khóa học, học viên cũng được chia thành từng nhóm, để cùng nhau chia sẻ, thực hành cho sát với đề tài. Nhất là học viên được trau dồi kỹ năng đứng lớp của một người giảng viên, có chị rất tâm đắc với câu chia sẻ của Cha Nhật: “… Đừng bao giờ ngoảnh lại đằng sau dù đó là vinh quang nhưng cũng đã qua rồi, cũng đừng nhìn sang ngang sẽ làm ta hoang mang, mà luôn nhìn về phía trước hướng tới tương lai…” Xen giữa giờ học là những phút thư giãn vui vẻ, giọng ca tình cảm, thiết tha của Cha Vĩnh: “Xin cảm tạ Chúa thương mến con từng giây…” Rồi: “Nụ cười tươi xin nở trên môi…” Thật dí dỏm qua nụ cười của “nhạc sĩ” Đức  Khải và làm sao có thể quên cái môi trề ra duyên ơi là… duyên: “Hít vào thở ra…” của Cha Nhật, làm cho những tràng cười cứ nở như ngô rang. Riêng chị Liên cùng với các anh chị chủ nhà thì luôn luôn lo cho mọi người ngon miệng trong từng bữa ăn, tối tối chị lại đi từng phòng gửi quà bánh để mọi người… “lấy sức” ngủ cho ngon, cảm ơn chị nhiều lắm.

     Buổi tối cuối cùng trước ngày kết thúc khóa học, mọi người cùng nhau đóng góp ý kiến, đặt câu hỏi và đã được quý Cha giải thích, trả lời rõ ràng, thấu đáo. Rồi giờ chia tay cũng đã đến, sau thánh lễ bế mạc, mọi người cùng với quý Cha chụp ảnh lưu niệm trước vương cung thánh đường. Những lời chúc nhau về bình an, mạnh khỏe, những cái bắt tay trìu mến trước khi tỏa về muôn phương. Huynh đoàn chủ nhà thật chu đáo nghĩa tình, gửi tặng mỗi học viên một gói bánh đặc sản quê hương. Đặc biệt “hai chị em nhà kia” ở Hưng Hóa, được ưu ái nhận bao nhiêu là quà của Cha Nhật và các anh chị Huynh đoàn Tỉnh dòng, cùng với anh Phó Huynh đoàn chủ nhà. Hai chị em xin ghi nhận và cảm ơn thật nhiều, cả hai sẽ cố gắng hơn để không phụ lòng Cha và mọi người.

                 Chia tay chẳng biết nói gì

            Cảm ơn! ấp úng quay đi lệ nhòa

             Nghẹn ngào cất tiếng: chào Cha

           Vẫy tay bịn rịn anh xa chị gần

               Lên xe lòng những nhủ thầm

           Hẹn ngày tái ngộ, ươm mầm từ đây.

                                                       NguyễnThị Minh

114.864864865135.135135135250