18/10/2010 -

Đấng Đầy Ân Sủng

1397

Tháng Mân Côi: Kính Mừng Maria


Lời kinh kính mừng của thiên sứ gửi tới Mẹ, cũng là lời kinh chào chúc của toàn thể nhân loại dâng lên Mẹ và qua Mẹ dâng lên Thiên Chúa. Mẹ là người diễm phúc, bởi vì tâm hồn Mẹ là Đền Thờ Con Thiên Chúa ngự trị. Sẽ không là lời hoa mỹ khi ca ngợi Mẹ, bởi vì chính mẹ đã là Lời tán tụng đẹp nhất nhân loại dâng lên Thiên Chúa. Ca ngợi Thiên Chúa, không là để làm vinh danh Thiên Chúa hơn nhưng lời ca tụng lại là hồng ân Thiên Chúa ban tặng cho loài người.

Con người biết ca tụng vẻ đẹp của thiên nhiên, con người cũng biết ca tụng những tâm hồn thánh thiện, những lời ca tụng đó làm cho nhân loại không ngừng mến yêu những vẻ đẹp mà Thiên Chúa đã dựng nên và ban cho loài người. Lời kinh kính mừng ấy cho nên quy hướng về Thiên Chúa, để cảm tạ, để tri ân. Lòng cảm tạ và niềm tri ân cũng đượm sắc, hương thơm của tâm hồn nhân loại, mang trong mình những dấu ấn của thân xác và tâm hồn mà Thiên Chúa đã tạo dựng. Trong nhân loại, có một con người hoàn toàn dâng lên Thiên Chúa để thuộc về Người và từ đây nhân loại cũng có nhiều tâm hồn muốn quy thuộc về Thiên Chúa.

Lời kinh rất đẹp, bởi lời kinh mang sự hoan hỷ của triều thần thiên quốc và cũng mang niềm hỷ hoan của nhân loại. Niềm mừng vui ấy minh chứng rằng, công trình tạo dựng của Thiên Chúa là một công trình đi lên, luôn hướng về phía trước, cho dù tội lỗi có ngút ngàn, cho dù tội lỗi có làm mờ lối, tình thương yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa không bao giờ thất bại. Nhân loại nhờ đó vẫn ngẩng cao đầu tiến về phía trước, nơi ngọn nguồn ánh sáng của Tình Yêu đưa dẫn. Nơi chốn của tội lỗi nảy sinh một màu hoa trắng diễm lệ, không mang tỳ ố, không mang nét nhơ, không có dấu vết trầy xước của tội lỗi, bởi vì tất cả những mãnh lực của tọi lỗi đều chào thua, khuất phục trước tình yêu thương của Thiên Chúa. Công trình tạo dựng là công trình yêu thương, Thiên Chúa yêu thương nhân loại và trở thành niềm vui xác tín: “ Đấng toàn năng đã làm cho tôi, biết bao điều cao cả, Danh Người thật chí thánh chí tôn”. Thiên Chúa đã yêu thương và từ ấy, giữa những hoang mạc vẫn nảy lên những chồi non xuân sắc : “Trong đầm gì đẹp bằng sen, lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng, nhị vàng bông trắng lá xanh, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”; được Thiên Chúa yêu thương, cuộc đời trở nên diễm phúc, được Thiên Chúa nâng niu giữ gìn, nên từ ấy có một đoá sen hồng nảy lên giữa bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.

Kính mừng Maria, là lời kinh ca khen kỳ công của Thiên Chúa. Kỳ công mà Người đã thực hiện bằng yêu thương, vẻ đẹp tinh tuyền thánh thiện của trinh nữ Maria, Maria được nên tráng lệ như Đền Thờ của Người trong trần gian. Trong lời kinh ấy có, lời tán tụng của Mẹ, lời chào chúc của thiên sứ, niềm cảm mến tri ân của nhân loại, vẫn đang không ngừng trôi chảy trong suối nguồn ân phúc. Thiên Chúa yêu thương loài người.

Thiên Chúa ở cùng Mẹ, cũng là Thiên Chúa ở cùng trần thế muôn người chúng con. Đây là Tin Mừng cho người thế, đây cũng là Tin Mừng cho hoàn vũ. Các tạo vật được cứu thoát khỏi ách nặng nề tội lỗi, Thiên Chúa xưa kia là vô hình, nay đã hiện diện trong con người trần thế, có một danh gọi là Giêsu, Con lòng Mẹ. Sung sướng quá, ngập tràn quá lời kinh yêu thương! Lời kinh chất đượm những năm tháng mòn mỏi đợi trông, những năm tháng tủi buồn của một thân phận tội lỗi đè nặng. Thiên Chúa, Đấng vô tội đã trở thành tội nhân, để con người được tự do trong ân sủng chan chứa. Lời kinh tuyệt diệu quá, tuyệt diệu trở thành lời kinh tán tụng Thiên Chúa trong một con người mà Thiên Chúa dọn sẵn một lối về vô tỳ tích nơi Đức trinh nữ Maria. Càng xác tín hơn trong lời kinh tán tụng ấy: “Không có điều gì mà Thiên Chúa không làm được”, từ “ phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới. Từ nay hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc.” Thiên Chúa đã ngỏ lời yêu thương, và bình minh của mùa xuân cứu rỗi đã xuất hiện như vầng đông chiếu toả trong miền tăm tối.

Thiên Chúa ở cùng là một Thiên Chúa đồng hành trong lịch sử, Người bước đi cùng với con người qua những lối mờ tăm tối, và thắp lên ánh sáng tin yêu. Maria, là lời kinh cuộc đời bước đi đồng hành với Thiên Chúa. Sẽ ngất ngây bởi ân sủng đầy ứ, từ trong cảm nghiệm sâu xa của Mẹ cũng như cảm nghiệm của hàng lớp người từ thế kỷ này sang thế kỷ khác, từ thiên kỷ này sang thiên kỷ kia. Lời kinh cảm tạ đã và đang vẫn không ngừng đọng trên những đôi môi tựa những giọt sương mai vắn dài đọng lại trong buổi sớm. Thiên Chúa ở cùng là một Thiên Chúa trả lại tự do trong ân sủng của con người đã bị đánh mất bởi tọi lỗi. Một Eva cũ đi qua, xuất hiện một Eva mới. Kỷ nguyên của mùa ơn cứu rỗi đã bắt đầu và đã đi vào trong trần thế qua lời thưa “xin vâng” của Mẹ.

Thiên Chúa ở cùng, là một Thiên Chúa toàn năng, toàn năng trong cách thức thực hiện của Người, Người đã dùng một nữ tỳ của nhân loại để mở lối vào vườn hoa xuân. Anh bình minh đã bừng chiếu và vườn hoa cứu rỗi đã tràn ngập ánh sáng. Những cánh hoa của muôn lòng đang mừng vui vì Ngày của Thiên Chúa đã đoái thương.

Đầy ân phước, ngập tràn ân sủng yêu thương. Thiên Chúa đã chuẩn bị nơi Mẹ một công trình tuyệt diệu, công trình “ Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”. Không có gì có thể hoen úa được, không có một sức mạnh của tội lỗi nào có thể lấm vào được vì được Thiên Chúa yêu thương. Sức mạnh của yêu thương là vô biên, sự chinh phục của yêu thương là vô lường. Và một cách xác tín như Phaolô mà nói lên rằng “ Ai có thể tách chúng ta ra khỏi tình yêu của Đức Kitô? Phải chăng là gian truân, khốn khổ, đói rách, hiểm nguy, bắt bớ, gươm giáo.” (Rm 8, 35). Thiên Chúa yêu thương và tình yêu của Người là vô song. Mẹ Maria đã đắm mình ở trong tình yêu thương ấy bằng việc “hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng” (Lc3, 51). Ghi nhớ và chiêm niệm ở trong lòng là cách thức đắm mình trong tình yêu của Thiên Chúa, và nhận biết lòng Thiên Chúa yêu thương.

Làm cho cuộc đời này thấm nhuần ơn trìu mến đó cũng một phần nội dung chứa đựng trong “kinh kính mừng”. Trong Lời kinh ấy có Lời của Thiên Chúa đã thành hiện thực, và có lời của nhân loại ước mong đã được thực hiện. Lời kinh ưu ái của lòng thương xót Chúa, đã và đang chạm vào trong cuộc đời này và mùa xuân vĩnh cửu đã từng ngày xuất hiện trong lời kinh trìu mến.

Sẽ là mất mát rất nhiều khi bỏ qua lời kinh diễm phúc này, sẽ là hoang mạc khi dưới mái gia đình thiếu lời kinh kính mừng được vang lên.

Tụng niệm lên lời kinh, lời kinh sẽ là lời chúc tụng lòng yêu thương của Thiên Chúa và là gắn bó suy niệm về những công trình Tình Yêu Thương của Thiên Chúa đã thực hiện qua các chặng: Vui, Thương, Khó.

LM Giuse Hoàng Kim Toan

114.864864865135.135135135250