Chúa đến trần gian và đã đi vào cuộc đời mỗi người chúng ta, và có lẽ Đức trinh nữ Maria là người đã hưởng nếm và cảm nghiệm trọn vẹn nhất ý nghĩa của “sự kiện” nhập thể này. Qua trình thuật Tin Mừng mà chúng ta vừa được nghe về biến cố sứ thần truyền tin cho Đức Mẹ: thiên sứ đã trao đổi với Đức Mẹ và đã để lại nhiều hứa hẹn, nào là: “Đức Chúa ở cùng bà”, rồi “con của bà sẽ được gọi là Con Đấng Tối cao” và “Triều đại Người sẽ vô cùng vô tận”…”Quyền năng Đấng Tối cao sẽ bao trùm bà”…
Thế nhưng các sách Tin Mừng kể lại cho chúng ta thấy là cuộc đời của Đức Mẹ đâu có huy hoàng, trôi chảy như “hợp đồng” ban đầu: Ngay từ những ngày đầu chung sống thì giữa Đức Mẹ và thánh Giuse đã có sự trục trặc do hiểu lầm, rồi con Mẹ chào đời trong hoàn cảnh trớ trêu, khắc nghiệt; rồi sau đó, cả nhà phải đi tỵ nạn tại Ai cập… rồi lớn lên, con Mẹ ra đời cũng là thầy, cũng là Rabbi như những bậc thầy khác trong cộng đồng. Nhưng cũng làm những điều trái khoáy, lại nói những điều chướng tai với mọi người… và kết cục là con của Mẹ bị đem ra tra tấn và xử tử như một tên tội phạm.
Ngay từ đầu, thánh Luca đã nói “Đức Mẹ luôn luôn ghi nhớ các sự kiện ấy và suy đi nghĩ lại trong lòng.” (Lc 1, 45) Thế nhưng, trước những biến cố liên quan đến cuộc đời của hai mẹ con của Mẹ, hình như Đức Maria cũng không hiểu hết và Mẹ không biết trả lời làm sao cho phải với những câu hỏi “tại sao?” Trong cơn khủng hoảng buồn đau trước những thử thách đó, và nhất là khi đứng dưới chân thập giá nhìn con hấp hối và sinh thì, Mẹ cũng chưa biết được “tại sao?”, và lúc đó, tưởng chừng như Mẹ ngã quỵ, buông bỏ, tháo lui, trốn chạy… Ngược lại, Mẹ vẫn đứng đó, Mẹ vững vàng trong cơn thử thách cuối cùng này để chiêm nghiệm, để tìm ý Chúa, bởi vì Mẹ đã tin rằng những lời Chúa phán cùng Mẹ sẽ được thực hiện. (Lc 1, 45) Thế nên Mẹ đã sống và thể hiện trọn vẹn hai tiếng XIN VÂNG trong cuộc đời mình. (Lc 1, 45)
Thiên Chúa đã bước vào cuộc đời mỗi người chúng ta, và Ngài cũng dẫn chúng ta đi trên những nẻo đường chúng ta không bao giờ nghĩ tới. Với ân sủng và tình yêu, Thiên Chúa đã nuôi dưỡng, bảo bọc chúng ta trong cuộc sống và thêm sức giúp chúng ta mạnh mẽ và vững vàng trong hành trình đức tin của mình. Thế nhưng nhiều lúc có những tình huống làm chúng ta không hiểu được, và cũng không biết lý giải làm sao; và nhiều khi những sự việc đó lại gây xáo trộn, làm đảo lộn cuộc sống hay những dự tính chương trình của chúng ta nữa chứ!! Thiết nghĩ, lời cầu xin duy nhất trong những tình huống này chính là xin cho chúng ta đừng bao giờ tuyệt vọng, đừng ngã lòng cậy trông mà trái lại, xin cho chúng ta vững vàng để đáp lại hai tiếng XIN VÂNG trong cuộc đời mình.
Và như thế, cùng với Mẹ và noi gương Mẹ, chúng ta cũng là những môn đệ trung tín của Đức Giêsu để luôn kiên vững trong hành trình đức tin của mỗi người. Với lời XIN VÂNG trong đức tin, chúng ta luôn tin tưởng cậy trông và hy vọng vào Thiên Chúa là Cha yêu thương con người.
Kinh nghiệm cho chúng ta thấy là trong cuộc đời này, mọi chuyện, mọi việc sẽ qua đi, sẽ mai một… điều còn lại duy nhất mà chúng ta còn có được đó là niềm hy vọng. Chính niềm hy vọng này là động lực để giúp người ta sống, phấn đấu vươn lên để luôn biết hướng về ngày mai tươi sáng với một niềm tín thác và Đấng hằng chờ đợi chúng ta.
Fr. Lê Văn La Vinh, OP