24/07/2011 -

Suy tư, nghiên cứu

1100

 


 


 


NƯỚC TRỜI


Khởi đầu sứ vụ rao giảng, thánh Gioan Tẩy Giả kêu gọi: Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần (Mt 3,2). Nước Trời là một mầu nhiệm. Nước Trời là Nước của Thiên Chúa mở ra cho con người. Chúa Giêsu đã xuống thế để khai mạc Nước Trời. Nước Trời là nước của sự bình an và tình yêu không biên giới. Nước Trời bắt nguồn từ trời cao trao ban cho nhân loại và rồi qui về nguồn là Nước Thiên Chúa. Chúa Giêsu là dùng rất nhiều hình ảnh, tỉ dụ và dụ ngôn để diễn tả về Nước Trời. Nước Trời không có tổ chức chính phủ, không có quân đội, không có các kho tàng và không có biên cương lãnh thổ. Nước Trời mở rộng đến mọi tâm hồn ở mọi nơi. Nước Trời bao gồm mọi thành phần đang trên đường dẫn tới cuộc sống vĩnh cửu. Nước Trời giống như: Lưới đầy, người ta kéo lên bãi, rồi ngồi đó mà lựa chọn: cá tốt thì bỏ vào giỏ, còn cá xấu thì ném ra ngoài (Mt 13,48). Nuớc Trời đón nhận những tâm hồn sám hối và thống hối ăn năn. Nước Trời không giới hạn, không loại trừ nhưng là một nước đang phát triển lớn mạnh trong tâm hồn con người.


Nước Trời (Kingdom of heaven), cụm từ này chỉ riêng thánh Matthêô đã dùng 33 lần trong phúc âm thứ nhất. Thánh Matthêô trình bày rằng Chúa Giêsu đã dùng nhiều hình ảnh để nói về Nước Trời. Nước Trời lại giống như lưới thả dưới biển, bắt được mọi thứ cá (Mt 13, 47). Nước Trời, thì cũng giống như chủ nhà kia lấy ra từ trong kho tàng của mình cả cái mới lẫn cái cũ (Mt 13,52). Nước Trời cũng giống như chuyện hạt cải người nọ lấy gieo trong ruộng mình (Mt 13,31). Nước Trời ví như chuyện người kia gieo giống tốt trong ruộng mình (Mt 13,24). Nước Trời cũng giống như chuyện nắm men bà kia lấy vùi vào ba thúng bột, cho đến khi tất cả bột dậy men (Mt 13,33). Nước Trời lại cũng giống như chuyện một thương gia đi tìm ngọc đẹp (Mt 13,45). Nước Trời giống như chuyện gia chủ kia, vừa tảng sáng đã ra mướn thợ vào làm việc trong vườn nho của mình (Mt 21,1). Nước Trời cũng giống như chuyện một vua kia mở tiệc cưới cho con mình (Mt 22,2). Nước Trời cũng giống như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán sổ sách (Mt 18,23).


Các Thánh Sử còn dùng cụm từ Nước Thiên Chúa (Kingdom of God) khoảng 70 lần trong sách Tân Ước. Nước Thiên Chúa khởi sự ở trần gian nhưng kết thúc ở Nước Trời. Người nói: "Chuyện Nước Thiên Chúa thì cũng tựa như chuyện một người vãi hạt giống xuống đất (Mc 4,26). Muốn vào Nước Thiên Chúa, chúng ta phải đi theo con đường hẹp và sống tinh thần nghèo khó. Thầy còn nói cho anh em biết: con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa (Mt 19,24). Điều quan trọng để được trở thành công dân Nước Trời là chúng ta phải phấn đấu, phải thanh luyện, phải phát triển và phải nên thánh thiện hơn mỗi ngày. Trong tất cả các dụ ngôn về Nước Trời, dụ ngôn nào cũng nói đến điều tốt lành, sự triển nở nhân đức, lớn mạnh trong yêu thương bác ái và sống tích cực như muối như men và như đèn cháy sáng. Mục đích là dẫn dắt mọi người chung hưởng hạnh phúc ngày sau bên Chúa Nhân Lành.


Con người luôn khao khát đi tìm chân lý của cuộc sống. Một số tôn giáo đã xuất hiện để đáp ứng nhu cầu tâm linh của con người đi tìm nguồn hạnh phúc vĩnh cửu. Chúng ta cùng nhìn qua một vài giáo thuyết của các đạo giáo. Giáo lý Phật Giáo có nói đến Niết Bàn là nơi hưởng cực lạc. Niết-bàn được hiểu là sự “an lạc” nhưng phần lớn được hiểu là sự giải thoát khỏi cái Khổ. Niết-bàn được xem là sự thống nhất với cái nhất thể tuyệt đối. Niết-bàn được xem là đoạn triệt Luân hồi. Đó là sự tận diệt gốc rễ của ba nghiệp bất thiện là tham, sân và si. Đồng thời Niết-bàn có nghĩa là không còn chịu sự tác động của nghiệp và không còn chịu quy luật nhân duyên. Vô vi, đặc tính của nó là thiếu vắng sự sinh, thành, hoại, diệt. Niết bàn là viên tịch (hoàn toàn vắng lặng), vô sanh (không còn sanh diệt) và giải thoát. Niết Bàn không chỗ nơi hay hình tướng. Nghĩa là sau khi đạt đến Niết Bàn thì đâu đâu cũng là cảnh giới bất tư nghì, chớ không phải đạt đến đó rồi không còn gì hết.


Đạo Hồi Giáo còn gọi đạo Islam, là một tôn giáo độc thần thuộc nhóm các tôn giáo Abraham. Đây là tôn giáo lớn thứ hai trên thế giới, sau Kitô Giáo và là tôn giáo đang phát triển nhanh nhất, với số tín đồ hiện nay là 1,3 tỷ. Đạo Hồi chỉ tôn thờ Allah, Đấng Tối Cao, Đấng Duy Nhất. Đối với tín đồ, Muhammad là vị Thiên Sứ cuối cùng được Allah mặc khải Thiên Kinh Koran qua Thiên thần Jibrael. Đạo Hồi Giáo định nghĩa về Ngày Sống Lại được nhận biết như Ngày Đoán Định. Islam dậy rằng vào ngày này, mọi tạo vật sẽ được nâng dậy một lần nữa và được gọi đến trước tòa Chúa để nhận phán xét sau cùng. Con người sẽ được phân chia. Một số sẽ vào thiên đàng và một số sẽ xuống hỏa ngục. Sách Coran diễn tả rằng đây là ngày vui mừng hạnh phúc cho những kẻ tin và khủng khiếp cho những ai không tin vào sự hiên hữu này. Kinh Coran nhấn mạnh đến quyền năng của Chúa Allah: Chắc chắn, Ngài sẽ đưa sự sống đến tận diệt trái đất qua mưa bão và ban sự sống cho những người đã chết (Qur’an 41,39).


"Hinduism" được dịch là Ấn Độ giáo, ở đây không phải là một danh hiệu tự xưng của một tôn giáo Ấn Độ. Ấn Độ Giáo là tên chỉ những nhánh tôn giáo chính có tương quan với nhau và hiện còn tồn tại ở Ấn Độ. Khoảng 80% người Ấn Độ tự xem mình là người theo Ấn Độ Giáo và người ta cho rằng, có khoảng 30 triệu người theo Ấn Độ Giáo sống tại hải ngoại. Đạo Hinđu tin vào khái niệm tái sinh luân hồi và quy luật nhân quả. Linh hồn thì bất tử và không hư nát. Sự chết không là một thảm họa và không là sự chấm dứt nhưng là một tiến trình biến đổi và phục hồi. Giáo lý của đạo tin rằng những hành động tốt, cũng như xấu trong cuộc đời này sẽ mang kết quả trong đời sau. Có hai đường có thể đi tới. Nếu con người làm điều tốt, sẽ được tưởng thưởng nơi trời cao, đầy tràn thế giới và hạnh phúc viên mãn nơi đó. Con đường sáng láng của mặt trời và các thần thánh. Khi con người sa phạm lầm lỗi trong cuộc sống, hồn sẽ đi xuống hạ tầng thế giới. Lối này dẫn lối đến mặt trăng, đường u tối và đường của các tổ tiên. Khi hồn bước vào cõi tịch lạc của mặt trời, nó sẽ không trở lại nữa nhưng khi hồn vào lối mặt trăng, sẽ đổi kiếp trở lại.


Có những người chủ trương sống vô thần. Vô thần (Atheism) theo nghĩa rộng là từ chối niềm tin vào sự hiện hữu của các thần thánh. Nghĩa hẹp hơn là không tin có thần thánh. Có khoảng 2.3% nhân loại sống vô thần, trong khi 11.9% là không có tôn giáo. Con số thống kế khác biệt, theo bá cáo chung, những người vô thần ở Hoa Kỳ có khoảng (4%), ở Ý(7%), Tây Ban Nha (11%), Anh (17%), Đức (20%) và Pháp (32%). Những người vô thần tin những điều khác nhau. Vô thần không vô hiệu hóa ý tưởng của đời sau. Một số người vô thần không tin bất cứ điều gì thuộc sự sống ngày sau. Họ chấp nhận thời gian cuộc sống là giới hạn và cố gắng sống tốt hết sức có thể. Họ không cư ngụ trong sự chết và những gì xảy ra sau khi chết. Điều này không làm phiền họ và cũng không khó khăn để thực hiện. Có những người vô thần thì sợ hãi và chán nản biết rằng khi họ chết thì họ sẽ không còn nhớ bất cứ người nào mà họ yêu thương hay bất cứ tưởng niệm nào mà họ đã thực hiện trong cuộc sống. Có người sống vô thần trong lý thuyết, có người vô thần trong thực hành và có người thì vô tri không màng.


Các Kitô hữu tin vào Thiên Chúa và ơn cứu độ. Nước Trời là viên ngọc quý mà Thiên Chúa trao ban cho dòng dõi loài người. Chúng ta phải ra công gắng sức tìm kiếm và phấn đấu để chiếm hữu. Chúng ta không thể ngồi đó để chờ ơn phúc bởi trời. Chúa muốn chúng ta cùng tự nguyện cộng tác và sống tin mừng cứu độ: Tìm được một viên ngọc quý, anh về bán mọi của cải mà mua viên ngọc ấy (Mt 13,46). Vì Nước Trời không thuộc về thế gian nên thế gian không luôn ưa thích. Nước thế gian đã và đang tìm mọi cách để hạn chế, tiêu diệt và bách hại. Nước Trời quanh quyện với thế gian nhưng thế gian lại tẩy chay và chối từ. Vì thế, luôn luôn có sự xung khắc, giằng co giữa thế quyền và thần quyền, giữa nước trời và nước thế gian. Chúa Giêsu đã xác định về Nước của Ngài: Đức Giêsu trả lời: "Nước tôi không thuộc về thế gian này. Nếu Nước tôi thuộc về thế gian này, thuộc hạ của tôi đã chiến đấu không để tôi bị nộp cho người Do-thái. Nhưng thật ra Nước tôi không thuộc chốn này." (Ga 18,36).


Nước Thiên Chúa lan trải đến mọi nguời, mọi nơi và mọi thời. Chúng ta không thể nói rằng Nước Trời ở đây hay ở kia mà là ở giữa lòng nhân loại. Người Pharisêu hỏi Đức Giêsu bao giờ Triều Đại Thiên Chúa đến. Người trả lời: "Triều Đại Thiên Chúa không đến như một điều có thể quan sát được. Và người ta sẽ không nói: "Ở đây này! hay "Ở kia kìa! , vì này Triều Đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông (Lc 17, 20-21). Nước Trời được lồng vào Giáo Hội hữu hình tại thế để mời gọi và tiếp tục sứ mệnh truyền rao ơn cứu độ. Giáo Hội hữu hình sẽ giúp con người đang lữ hành tại thế tìm đường về quê vĩnh cửu.


Trong Kinh Lạy Cha, chúng ta cầu nguyện rằng: Lạy Cha chúng con ở trên trời, chúng con nguyện danh Cha cả sáng, Nước Cha trị đến. Vâng ý Cha dưới đất cũng như trên trời. Nước Chúa sẽ đến mở cửa đón nhận những ai thành tâm và trung tín cho đến cùng. Ngày đó, các thiên thần sẽ tách biệt người lành kẻ dữ, tách lúa ra khỏi cỏ lùng và chọn cá tốt bỏ vào giỏ còn cá xấu sẽ bị ném ra ngoài: Bấy giờ anh em sẽ khóc lóc nghiến răng, khi thấy các ông Abraham, Isaac và Giacob cùng tất cả các ngôn sứ được ở trong Nước Thiên Chúa, còn mình lại bị đuổi ra ngoài (Lc 13,28). Vào ngày sau hết, không phải chúng con cứ thưa lạy Chúa, lạy Chúa là được vào Nước Trời, nhưng điều tối quan trọng là chúng con phải thi hành thánh ý Chúa. Lạy Chúa, xin thương xót chúng con.


Lm Trần Việt Hùng

114.864864865135.135135135250