NHỮNG CÂU HỎI HƯỚNG DẪN DÙNG CHO CÁ NHÂN VÀ CỘNG ĐOÀN
Có vô số những lầm lỗi và thất bại, thiếu sót và yếu đuối, khiếm khuyết, quên sót và vi phạm xảy ra hàng ngày trong cộng đoàn tu trì, làm lu mờ vẻ đẹp của sự hiệp thông huynh đệ. Hầu như chúng ta không chú ý đến, không quan tâm. Có những thói quen và những cách cư xử tai hại thường không được chú ý sửa chữa. Đáng tiếc là thậm chí có những người không coi những điều ấy là sai lầm. Những sai lầm ấy thường được những người có trách nhiệm che đậy và cộng đoàn lờ đi. Kết quả là cộng đoàn kitô đích thực và tình huynh đệ trong cộng đoàn bị tổn hại.
Ở đây tôi đưa ra một bản tự kiểm điểm khá chi tiết về những khía cạnh khác nhau của tình yêu huynh đệ trong đời sống cộng đoàn. Bạn hãy ngồi thanh thản trong nhà nguyện hay một nơi nào khác thích hợp, và sẵn sàng bỏ ra một ít thời gian để làm bài tập này một cách thành thực và trọn vẹn bao nhiêu có thể. Đừng vội vã rảo qua các câu hỏi. Hãy tự hỏi mình về mỗi câu hỏi và dành ít phút để nhớ và xem xét lại những sự kiện ấy.
Không nhất thiết phải làm hết mọi câu hỏi trong một thời gian liên tục; để có hiệu quả hơn, bạn hãy làm một hoặc hai phần trong một thời gian, rồi làm hết, với sự suy nghĩ, đánh giá và kế hoạch canh tân đời sống. Nếu bạn tĩnh tâm 8 ngày, bạn có thể làm mỗi phần một ngày. Cộng đoàn cũng có thể làm bài tập này ít nhất một lần trong năm.
1. XÂY DỰNG CỘNG ĐOÀN
Trong mọi sự tôi có tìm cách thực hành yêu thương là mối dây của sự hoàn thiện không?
Tôi có nhận thức rằng ơn gọi của tôi trước hết là xây dựng cộng đoàn theo gương mẫu tuyệt hảo của cộng đoàn Ba ngôi không?
Tôi có nhìn nhận với lòng biết ơn những ân huệ và khả năng tôi đã nhận được để xây dựng cộng đoàn không?
Tôi có đóng góp tích cực vào việc vun trồng tinh thần cộng đoàn không?
Lời nói, cách cư xử và thái độ của tôi có làm cho các phần tử của cộng đoàn hạnh phúc không?
Tôi đã làm gì để cổ võ bình an và hiệp nhất trong cộng đoàn?
Tôi có đáp ứng, cách nào đó, để gây ra hoặc duy trì sự phân rẽ, bất thuận, và tinh thần phe phái trong cộng đoàn không?
Lời nói, việc làm, cách cư xử và thái độ của tôi có giúp xây dựng sự bình an và thuận hòa trong cộng đoàn hay là tạo ra căng thẳng và bất thuận?
Tôi có quan tâm đến đời sống chung và lợi ích của cộng đoàn và lợi ích của mỗi phần tử không?
Tôi đóng góp gì vào việc xây dựng cộng đoàn mà tôi mong muốn?
2. TÔN TRỌNG NGƯỜI KHÁC
Tôi có nhận thức giá trị độc đáo của riêng tôi không? Tôi có cư xử với người khác như là những người độc đáo không?
Tôi có nhìn thấy hình ảnh Chúa Kitô nơi người khác, tôn trọng họ và chấp nhận họ như họ là không?
Tôi có điều chỉnh chính mình với họ, hay là tôi mong muốn họ điều chỉnh họ theo tôi?
Tôi có cố gắng nhìn những điểm tốt nơi người khác và tránh nghiêm khắc phán xét họ không?
Tôi có tôn trọng các bề trên, những người ngang hàng và những người bề dưới, công khai và riêng tư không?
Tôi có trì hoãn đi và đến, mà chẳng để ý gì tới những người phải chờ đợi tôi không?
Tôi có giữ lời hứa, hay hạ thấp người khác bằng cách phản bội sự tin tưởng họ đặt nơi tôi không?
Tôi có tiết lộ khuyết điểm của người khác trong khi tán chuyện nhàn rỗi không?
Tôi có từng tiết lộ những bí mật mà tôi phải giữ kín, hoặc đọc thư từ của người khác không?
Tôi có sửa lỗi anh em công khai, mắng mỏ và làm xấu mặt họ không?
Tôi có tôn trọng tự do và quyền tư riêng của anh/chị em tôi không?
Tôi có phóng đại khuyết điểm của người khác không?
Tôi có thích nói xấu và nói lén không?
Tôi có khinh thường người khác, làm cớ vấp phạm hoặc gương xấu không?
Tôi có tôn trọng đức tính và thanh danh của người khác không?
Tôi có bảo vệ danh dự và tiếng tốt của họ không?
3. GIÚP ĐỠ VÀ CỘNG TÁC
Tôi có sẵn sàng giúp đỡ những người cần đến tôi ngay cả khi phải hy sinh không?
Tôi có từng cố gắng hết sức mình để làm điều tốt cho người khác không?
Tôi có cố gắng nhận vai trò lãnh đạo trong cộng đoàn mà chưa sẵn sàng phục vụ mọi người không?
Tôi có sẵn sàng giúp đỡ những người mà tôi chỉ trích không? Sự chỉ trích của tôi có tính phá hoại hay xây dựng?
Tôi có sẵn sàng chia sẻ công việc và gánh nặng trong cộng đoàn không?
Tôi có sẵn sàng và sẵn lòng cộng tác với người khác vì công ích không?
Các bề trên và các anh/chị em có thể nhờ tôi đảm nhận một nhu cầu hay làm một việc nào đó cho cộng đoàn không?
Những người cần giúp đỡ có tin tưởng mà đến với tôi không? Nếu không thì tại sao?
Khi thấy một nhu cầu, tôi có làm điều cần thiết hay tôi đợi sai bảo và chỉ định?
Tôi có sự khiêm tốn, chân thành, cởi mở và tin tưởng vào người khác để xin và nhận sự giúp đỡ cần thiết với lòng biết ơn không?
4. CỞI MỞ VÀ CHIA SẺ
Tôi có vui mừng vì thành công của người khác và không ghen tỵ không?
Tôi có cởi mở với quan điểm của người khác không?
Tôi có sẵn dàng chấp nhận sự thật nơi họ và chia sẻ sự thật nơi tôi không?
Tôi có quan tâm để biết người khác và để họ biết tôi không?
Tôi có nhạy cảm với những cảm xúc, nhu cầu, nỗi sợ, nỗi lo, và nỗi đau của người khác không?
Tôi có sẵn sàng chia sẻ nỗi buồn của họ và giúp họ khắc phục những nỗi buồn ấy không?
Tôi có chân thành trong lời nói và việc làm không?
Tôi có biển thủ và độc quyền những gì dùng chung cho cộng đoàn không?
Tôi có khăng khăng với ý kiến của mình và tìm cách áp đặt lên người khác không?
Tôi có siêng năng tham dự những bữa ăn chung, cầu nguyện chung, giải trí chung, và những chương trình khác trong cộng đoàn không, hay tìm cách miễn trừ không cần thiết?
Tôi có sẵn sàng chia sẻ với anh/chị em những phúc lành và những kho báu mà tôi nhận được từ Thiên Chúa không?
Tôi có dùng ý tưởng, khả năng và tài cán của tôi để phục vụ cộng đoàn không?
5. THA THỨ VÀ HÒA GIẢI
Tôi có kiên nhẫn trước những yếu đuối của người khác, và có sẵn sàng tha thứ không?
Tôi có sẵn sàng tha thứ “bảy mươi lần bảy”, hay tôi ấn định giới hạn?
Tôi có sẵn sàng chịu đựng những yếu đuối của người khác và nhẹ nhàng giúp họ sửa đổi không?
Tôi có từng tỏ ra thiếu bác ái trong tư tưởng, lời nói, việc làm hoặc điều thiếu sót không?
Tôi có hiền hòa chịu đựng khuyết điểm của người khác không?
Tôi hành động thế nào đối với những người chơi xấu tôi?
Tôi có sẵn sàng tha thứ từ trong lòng, hay tôi tha thứ ngoài miệng mà vẫn oán giận?
Tôi có nuôi dưỡng lòng chân thành và khiêm nhường đủ để xin lỗi vì đã nói hay làm điều gì đó xúc phạm đến người khác không? Tôi có quan tâm hàn gắn vết thương và sửa lại mối tương quan không?
Nếu có ai đó thù địch với tôi, tôi có chủ động làm hòa với người ấy không?
Tôi có nuôi dưỡng cảm xúc thù hận, cay đắng và oán giận không?
Tôi có sẵn sàng đón nhận lại, và hòa giải với người anh/chị em đã lầm lạc không?
6. NHÂN HẬU VÀ BÁC ÁI
Tôi có công bình, chu đáo, và tử tế đối với anh/chị em, những phần tử trẻ, người dưới, người giúp việc không?
Tôi có làm gương sáng như một tu sĩ không?
Tôi có bác ái, sẵn sàng giúp đỡ, dễ dàng và nhân hậu trong tương quan với người khác không?
Tôi có yêu thương tất cả đồng bạn của tôi và những người tôi tiếp xúc không?
Tôi yêu thương họ vì những động lực thiêng liêng hay vì những lý do khác?
Tôi có sẵn sàng từ bỏ những ước muốn, khát vọng… vì bác ái không?
Tôi có mong muốn tất cả mọi người trong cộng đoàn khỏe mạnh, không trừ ai, và cầu nguyện cho họ không?
Có ai mà tôi không nói chuyện với họ, hoặc tránh họ không?
Tôi có xét đoán và lên án người khác, hay cố gắng tìm hiểu và giúp đỡ họ?
Tôi có làm tổn thương ai bằng lời nói, cách cư xử và thái độ không?
Tôi có lẩm bẩm, chỉ trích và nói xấu người khác không?
Tôi có tố cáo ai một cách sai trái, hoặc làm chứng sai đối với người khác không?
Tôi có phóng đại khuyết điểm và thất bại của người khác không?
Tôi có thông cảm với người khác trong nỗi bất hạnh của họ, hay tôi ngấm ngầm vui thích vì đau khổ của họ?
7. LỄ ĐỘ VÀ LỊCH SỰ
Tôi có cư xử lễ độ và tử tế với anh/chị em và với người ngoài không?
Tôi có cố gắng thành thực phát triển đức tính tốt, hòa đồng, phấn khởi, quảng đại và quân bình không?
Tôi có biết ơn những người đã giúp tôi cách nào đó không? Tôi có lưu ý cám ơn họ không?
Tôi có khiến người khác mất kiên nhẫn vì nói năng thiếu bác ái không?
Tôi có vui thích khi tán chuyện và ngồi lê đôi mách không?
Tôi có chế giễu những khuyết điểm thể lý của người khác, màu sắc, hình dáng, giọng nói… không?
Tôi có quan tâm nói ngôn ngữ chung của cộng đoàn hay vui thích nói tiếng mẹ đẻ bất kể cảm giác của người khác?
Tôi có sẵn sàng dành thời giờ cho bất cứ anh/chị em nào muốn tôi lắng nghe họ không?
Tôi có đặt biệt hiệu cho người khác và do đó làm tổn thương đến họ hoặc làm hại thanh danh của họ không?
Có khi nào tôi lừa gạt người khác bằng những lời ngọt ngào thiếu chân thành để được sự ủng hộ của họ không?
Tôi có dùng lối tiếp cận tiêu cực với người khác, quá thành kiến nên không thấy mặt tích cực của họ không?
Tôi lạnh lùng và dửng dưng với người khác, hay thoải mái và vui vẻ với họ để họ tiếp xúc với mình?
Tôi có nhanh chóng hồi âm thư từ và trả lời thích đáng không?
Tôi có dịu dàng và lịch sự khi tiếp xúc với mọi người không?
Tôi có gặp gỡ mọi người một cách nhã nhặn và vui vẻ, hay tôi tránh xa họ?
8. ĐÁNH GIÁ VÀ THỪA NHẬN
Tôi có ghen tỵ vì những ân huệ người khác nhận được không?
Tôi có nhìn nhận điều tốt và tài năng của người khác không?
Tôi có khuyến khích họ tiến bộ, phát triển khả năng và tài khéo, đẩy mạnh hoạt động không?
Tôi có thực sự vui mừng khi có điều tốt lành đến với anh/chị em tôi không?
Tôi có nhìn nhận công việc, thành công và những công trình của anh/chị em tôi không?
Tôi chúc mừng anh chị em, hay tôi coi thường thành quả của họ?
Tôi có vui vẻ chúc mừng sinh nhật của anh chị em trong cộng đoàn không?
Tôi có chúc mừng và khen ngợi anh/chị em trong ngày lễ bổn mạng, kỷ niệm, tiến chức… của họ không?
Tôi có trân trọng mỗi anh/chị em và khẳng định giá trị của họ không?
Tôi có nhìn nhận mỗi người trong cộng đoàn của tôi là hồng ân Chúa ban cho tôi, và tạ ơn Chúa cho người ấy không?
Tôi có nhũn nhặn chấp nhận lời khen ngợi và cám ơn người ấy không?
Tôi có làm tổn thương bạn hữu vì khước từ và coi thường lời khen ngợi của người ấy không?
Tôi có thành thực khen ngơi anh/chị em hay ai đó khi có cơ hội không?
Sau khi đã nhận định thực tại, bạn hãy tạ ơn Chúa về tất cả những điều tốt mà bạn đã khám phá ra. Hãy nhìn nhận những lãnh vực mà bạn còn cần phải cải thiện, và giải quyết những gì cụ thể và thực tiễn bạn cần làm để tốt hơn. Chắc chắn, mọi người đều phải vun trồng những kỹ năng mới, thay đổi một vài thái độ, sửa đổi một vài cung cách cư xử. Hãy cầu xin ân sủng, sức mạnh và thiện ý để làm những gì là tốt nhất. Ước mong cuộc họp cộng đoàn được tổ chức để vạch ra một chương trình chung hầu củng cố sự hiệp thông huynh đệ giữa các phần tử.