1917. Nhân loại đang trải qua bao cuồng dại điên khùng dữ tợn, và còn trải qua những điên khùng dữ tợn gớm ghê hơn nữa! Đệ nhất thế chiến 1914-1918. Đệ nhị thế chiến 1939-1945. Triệu triệu người chết. Cả ngàn thành phố xóm làng bị tàn phá. Phát xít Đức đưa 6 triệu người Do Thái vào phòng hơi ngạt trong các Trại Tập Trung.
Cộng Sản ra đời ở nước Nga 1917 và lan ra hơn nửa thế giới. Chủ thuyết vô thần, những chương trình kinh tế điên rồ ảo tưởng, sự chà đạp đập phá tàn bạo không thương tiếc mọi dấu vết văn hóa cũ, búa liềm sắt máu độc tài của một giai cấp mới đè nén bóc lột tàn bạo hơn xưa bội phần. Bao trại tù cải tạo kinh hồn, bao số phận nổi trôi ngụp lặn khủng khiếp. Và điều khủng khiếp không kém, là tất cả những ác độc tàn bạo ấy đều núp dưới lớp mặt nạ nhân danh. Cùng với đói nghèo và sợ hãi lẫn nghi kỵ, hầu như mọi giá trị văn hóa và tâm linh đều đảo lộn tận căn!
Các nước gọi là tự do dân chủ lại có những vấn đề khác, tuy bên ngoài, quá nhiều sung sướng thoải mái đến đáng sợ và trống rỗng! Tự do cá nhân khiến tế bào gia đình đổ vỡ. Nạn phá thai chà đạp sự sống, coi mạng người như cóc ngóe. Tương đối hóa mọi giá trị khiến mọi giá trị đều nhạt nhòa. Chưa bao giờ tôn giáo, tư tưởng, triết học, thi ca... lại nhạt nhẽo vô duyên đến thế. Một cô người mẫu, một cầu thủ đá banh, một tay tấu hài lại được coi trọng hơn nhiều sách vở, tư tưởng, lễ bái cung kính. Các triết gia Thế kỷ XIX đã nói về một thời 'hư vô chủ nghĩa'!
1945. Hai quả bom nguyên tử nhỏ thôi, thả xuống nước Nhật. Thế giới những năm 2017 này đang phải đối phó với nạn ô nhiễm môi trường, nạn di dân, nạn cuồng tín Hồi Giáo, nhưng thế giới lúc này còn như trên thùng thuốc nổ, chỉ cần mấy thằng khùng bấm nút hạt nhân!
Cả một thế kỷ quá hãi hùng đáng sợ. Một thế kỷ đầy lý tưởng cao cả dổm đời lẫn sự phát triển quá ư vũ bão của khoa học. Quá cương cường. Quá cứng cỏi. Quá kiêu căng. Quá nam tính.
Cho nên, thế giới 100 năm qua và cả giai đoạn tiếp theo này nữa, đang rất cần một Người Mẹ. Người Mẹ mời gọi cả thế giới quay về. Sám hối quay về với Thiên Chúa, tức quay về với nền tảng sâu xa nhất của con người cũng là nền tảng cho cả nhân loại. Người Mẹ mời gọi tôn sùng Trái Tim Mẹ, là buông mình cho Tình Mẫu Tử dịu dàng, sâu ẩn, thánh khiết, thành tín, nhờ đó, cảm nhận Lòng Xót Thương Nhân Hậu của Thiên Chúa. Mẹ mời gọi đọc kinh Mân Côi, là mời gọi một lối sống đạo chân thành, dân dã, nữ tính, nhà quê nhà kệch, cho thời buổi điên khùng, khoa học, trí thức, rất cao ngạo và ảo tưởng này. Kinh Mân Côi là 'tu đức' hay 'linh đạo' cho Thế kỷ XXI.
Không Sơn