28/10/2012 -

Chứng từ

1958

 


 


Hoài Thanh (G. Ngọc Thạch, Gp Long Xuyên)


Ai cũng đã từng có những kỷ niệm, có những kỷ niệm không bao giờ quên được. Xin kể ra đây một kỷ niệm hồi còn trẻ mà đến bây giờ tôi vẫn còn ôm ấp thực hiện và sẽ thực hiện suốt đời.


Ngày đó tôi là huynh trưởng Thiếu Nhi Thánh Thể của Giáo xứ. Cùng  với tôi cũng có nhiều anh chị huynh trưởng khác. Chúng tôi được đi tập huấn nhiều khóa tại nhiều nơi trong Giáo hạt và Giáo phận. Sau những lần tập huấn đó, về mặt chuyên môn được bổ sung, đặc biệt về phương diện đạo đức được nâng lên rõ rệt. Chúng tôi thường xuyên học tập về đời sống tôn giáo, giáo lý, nhất là Chia sẻ Lời Chúa, lần hạt Mân Côi và cầu nguyện.


Chuẩn bị bước vào tháng 10, tháng Mân Côi. Nhóm huynh trưởng của chúng tôi phụ trách ngành ấu nhi có 15 người, (tôi là đoàn trưởng phụ trách ngành Ấu nhi), chúng tôi quyết định họp lại để thống nhất một chương trình sống đạo mà trọng tâm là lần chuỗi Mân Côi. Công việc cụ thể như sau: mỗi tuần dành ra một buổi tối thứ tư, luân phiên đến nhà nhau để cùng lần chuỗi Mân Côi và cầu nguyện. Thấy việc làm của chúng tôi tốt đẹp, các thành viên trong từng gia đình của các huynh trưởng và bà con lối xóm cũng hiệp ý, nhờ đó giờ kinh nguyện trở nên sốt sắng hơn.


Khi gần hết tháng 10, chuẩn bị bước sang tháng 11 (Tháng các linh hồn), chúng tôi lại thống nhất một chương trình mới, đó là: theo thứ tự về tuổi tác trong nhóm, mười lăm người, mỗi người sẽ nhận một ngắm trong mười lăm ngắm với một chục kinh để cầu cho linh hồn nơi luyện ngục.Việc làm này các thành viên phải nhớ đọc hằng ngày.


 


Sang tháng 12, chúng tôi quyết định mỗi người sẽ tiếp tục giữ việc lần chuỗi Mân Côi theo ngắm mà mình đã nhận, đọc hằng ngày để cầu nguyện cho mọi người, nhất là cầu nguyện cho nhau.


Thời gian cứ dần dần trôi qua, anh chị em chúng tôi vẫn nhớ và thực hiện những điều đã cam kết. Rồi chúng tôi khôn lớn trưởng thành, mỗi người mỗi việc, nhiều anh chị cũng đã chuyển đi nơi khác sinh sống. Thỉnh thoảng gặp lại nhau, chúng tôi thường nhắc lại lời hứa năm xưa, ai cũng còn tuân giữ.


Đó là một việc làm nhỏ bé đơn sơ nhưng lại mang một ý nghĩa rất sâu sắc. Nhờ đọc kinh Mân Côi hằng ngày mà chúng tôi được gần gũi với Mẹ Maria để tâm sự với mẹ, kể cho Mẹ nghe những vui buồn trong cuộc sống và xin mẹ cầu bầu cùng Chúa cho chúng con được giữ vững đức tin, đức cậy và đức mến, để tiếp tục cộng tác với Giáo Hội qua các giới, các hội đoàn tại từng Giáo xứ mà chúng tôi đang sinh sống.


Trong số 15 anh chị em, đến nay có quá nửa là giáo lý viên, một vài người vẫn là huynh trưởng phụ trách thiếu nhi như ngày nào, số còn lại cũng nhiệt thành tham gia vào các hội đoàn và đóng góp tích cực cho các sinh hoạt mục vụ của Giáo xứ.


“Kỷ niệm” đã thành “hoài niệm”. Niềm vui sướng của chúng tôi là được đọc kinh Mân Côi hằng ngày. Chúng tôi quyết tâm sẽ thực hiện trong suốt cuộc đời của mình, cũng là để góp phần thi hành mệnh lệnh Fatima mà Mẹ Maria đã ban truyền đó là: “Ăn năn đền tội và cải thiện đời sống, Tôn sùng Trái Tim vẹn sạch Đức Mẹ và Siêng năng lần chuỗi Mân Côi”.

114.864864865135.135135135250